Lamborghini Huracán LP 610-4 t

ThaoChip9x.Wap.Sh

Wap Đọc Truyện Teen, Truyện Tiểu Thuyết Full
Đọc Báo|Games Online|Games Offline|Đọc Truyện
Nhập nội dung cần tìm

*Tip:các b có thể xuống cuối trang để viết bình luận cho bài viết này.

Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm





"Thần, cậu nghe được không, tớ yêu cậu, rất yêu rất yêu cậu, chờ sau khi cậu tỉnh lại, tớ sẽ tỏ tình với cậu, tớ lớn như vậy đây là lần đầu tiên tỏ tình với nữ sinh đấy, cậu đừng từ chối tớ nha, không, nhất định không được từ chối tớ, nếu không cậu nhất định phải chết, biết không?" Người này, có cái kiểu bày tỏ bá đạo như vậy sao?



Đột nhiên, một thứ lạnh lẽo rơi xuống môi, "0 hì hì… , Thần, trộm hôn a, cậu không tỉnh, tớ liền không khách khí" ngất, đây chính là nụ hôn đầu của người ta! Cứ như vậy bị cậu lấy đi mất, quá thiệt thòi rồi.



"Phong" .



Ân, ai kêu tôi, ngẩng đầu nhìn lên, Thần, cậu tỉnh sao! Khẩn trương nhìn Thần chằm chằm.



"Thần, cậu tỉnh ư, tớ không phải nằm mơ chứ, tớ hình như nghe thấy cậu gọi tên tớ" Phong kích động nắm tay Thần, chăm chú nhìn chằm chằm sợ để sót bất kỳ cử động nào của cô.



Con ngươi giật giật, chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng chói chang, chớp chớp ánh mắt mơ hồ, thật vất vả mới nhìn rõ mọi vật chung quanh, trời ạ, người kia chính là Phong vạn người mê a, đầu tóc rối bù như đống rơm, ánh mắt đỏ ngầu tràn đầy tia máu, vốn là khuôn mặt trắng nõn giờ trên mặt không có chút thần khí, tràn đầy mỏi mệt, vốn là môi mỏng hồng nhuận nay đã trở nên tái nhợt khô héo, cằm dài râu mọc lún phún.



"Thần, cậu thật tỉnh rồi?" Phong, muốn mở miệng nói chuyện, nhưng là cổ họng thật khô, há hốc mồm nhưng không phát ra được thanh âm nào, dùng khẩu ngữ(nhép miệng) ý bảo anh: nước. "Nga, nước. Chờ một chút" nhìn anh luống cuống tay chân giúp tôi rót nước, trong lòng rất cảm động "Nước đây" cẩn thận đem tôi đở dậy tựa vào trong lòng ngực của anh."Chậm, uống từ từ" hô! Khá, khàn khàn nói "Cảm ơn", anh sửng sốt, rất nhanh khôi phục, đem tôi nhẹ nhàng để nằm xuống trên giường, anh để cái chén xuống như cũ ngồi ở bên giường nhìn tôi , tôi cố sức nhấc lên góc chăn, ý bảo anh đến trên giường nghỉ ngơi, nhìn cử động của tôi, không giải thích được!"Tớ, muốn gối lên, cánh tay của cậu, ngủ" cổ họng như trước rất đau, nói chuyện rất khó khăn, gật đầu, tôi cố sức nhường 1 nữa giường cho anh, cởi xuống giày, ngủ ở bên cạnh tôi, cẩn thận đem đầu của tôi để ở trên cánh tay của mình, tấn lại góc chăn, hai tay vây quanh tôi, cúi đầu hôn lên trán tôi, "Thần, ngủ đi!" Râu đâm vào trán thật đau, nhìn anh an tâm nhắm mắt lại, lập tức truyền đến tiếng hít thở đều đều!

Nằm lâu như vậy nhưng ngủ không được, nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút, nghe được thanh âm tay cầm cửa chuyển động, ngẩng đầu nhìn lại, là bốn người bọn họ, bốn người thấy tôi tỉnh vốn định cao hứng kêu to "Hư" làm dấu im lặng, chỉ chỉ Phong đang ngủ say, bọn họ liền hiểu gật đầu, tôi cẩn thận từ trong ngực Phong chui ra, xuống giường, bước chân không vững, xém chút nữa ngã nhào, may là Mộng kịp thời đở lấy tôi, mới không bị bêu xấu, bọn họ bảo tôi trở về giường nghỉ ngơi, lắc đầu, chỉ chỉ bụng, dùng khẩu ngữ nói "Tớ là đói, không có chuyện gì" cả nhóm nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi phòng bệnh, nhẹ đóng lạicửa, vừa đúng giờ ăn cơm, mọi người cùng nhau đi tới phòng ăn, ăn chút cháo gạo "Phi." Mới uống một ngụm liền phun ra "Đây là cháo gì a" tôi khàn khàn nói "Tại sao a" Mộng.



"Cháo này có cát" Tôi bày ra bộ mặt đau khổ.



Mọi người cười vang, a, thì ra bọn họ đã sớm biết, cái đám này làm sao mà tốt bụng cùng tôi dùng bữa đàng hoàng, tức chết tôi đi, tôi bực bội gục xuống bàn không để ý tới bọn họ.



"Thật xin lỗi nha, Thần, chúng tớ không phải cố ý đâu, lần sau không dám nữa" Mộng.



"Đúng vậy a, Thần, chúng tớ bởi vì cậu mà buồn bực hết mấy ngày, đừng tức giận nữa" Phỉ.



"Nga, thì ra các cậu là vì trả thù tớ, mới dẫn tớ đến nơi này ăn cơm a"







Không có đâu, ý tớ không phải như vậy" Phỉ.



"Tớ mặc kệ, tớ muốn ăn cơm, thật đói, mấy người các cậu tự xử đi" nói xong xoay mặt sang bên khác.



"Biết rồi, Đại tiểu thư, chúng tớ lập tức đi mua cho cậu" Vũ, vậy được chưa.



Vũ cùng Hạo ra ngoài mua thức ăn, mà ba người chúng tôi thì ở chung một chỗ nói chuyện phiếm.



"Thần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đang tốt lành sao tự nhiên lại trốn nhà rời đi" Mộng.



"Trốn nhà rời đi, người nào a, tớ sao, làm sao có thể, ai nói với cậu?" .



"Thần, cậu đừng giấu diếm bọn tớ nữa, nói đi" Phỉ, tôi làm sao có thể nói cho bọn họ biết là tôi vì ghen nên tức giận bỏ đi a, rất mất thể diện! .



"Thần, nói mau a, cậu đừng dài dòng nữa" Mộng, ai nha, cười thì cười được rồi, mặc kệ, sau đó đem tất cả mọi chuyện xãy ra kể cho bọn họ biết, bọn họ sau khi nghe xong "Thì ra là vậy" Mộng khó tin nhìn tôi , gật đầu "Thần, cậu sao lại làm chuyện ấu trĩ như vậy" Mộng "Tớ biết sai rồi, các cậu đừng mắng tớ" tôi cúi đầu nói. Sát thủ là không thể động tình.



"Hiện tại cậu định làm như thế nào" Phỉ dùng vẻ mặt nghiêm túc ít có nhìn tôi .



Ngẩng đầu nhìn bọn họ, lắc đầu, lại cúi đầu."Tớ cảm thấy tớ hình như đã hiểu được 1 số việc không rõ trước kia" .



"Là sao" hai người đồng thời hỏi "Tớ trong lúc ngủ mê man, mơ thấy chuyện khi tớ còn bé, mặc dù chỉ là một đoạn ngắn, nhưng chắp nối lại, có thể biết được 1 vài chuyện" .



"Cái gì a, cũng không biết cậu đang nói cái gì" Phỉ.



"Sau khi cứu ra cha tớ, tớ sẽ nói cho các cậu biết, hiện tại trước giữ bí mật" tôi ra vẻ thần bí.



"Chúng tớ đã về, các cậu vừa nói chuyện gì a, vui vẻ như vậy" Hạo.



"0 hì hì… , không có gì, có mua cái gì ăn ngon không" tôi liếc nhìn túi xách trong tay bọn họ "Ân, thơm quá a, mau, đi mau, trở về phòng đi, tôi cười đùa đẩy bọn họ hướng phòng bệnh đi tới! Điện thoại di động rung lên, mở ra nhìn, tin nhắn mới: chúc mừng cô còn sống, trò chơi của chúng ta bây giờ mới bắt đầu. Lại là cái người thần bí kia, hắn rốt cuộc muốn gì! Trò chơi mới bắt đầu! Là ở hướng tôi thị uy hay là khiêu khích. Bất kể là cái gì, tôi cũng hầu tới cùng! Chờ xem! .



"Làm sao vậy" Mộng thấy tôi không đuổi theo trở lại bên cạnh tôi ân cần hỏi. Lắc đầu, tôi thân mật kéo tay Mộng, lặng lẽ nhích tới gần cô, dùng thanh âm chỉ hai người chúng tôi nghe thấy đem tin nhắn lúc nãy nói cho cô biết, cô ấy ngây ra một lúc, rất nhanh lại vờ như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục đi về phía trước "Vậy cậu định làm sao" Mộng.



Giả vờ giúp Mộng sửa lại đầu tóc, đến gần bên tai cô nhỏ giọng nói "Tớ hoài nghi trong phòng bệnh gắn thiết bị giám sát, về mặt này cậu là cao thủ, giúp tớ tìm xem" sửa sang xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục đi đến gian phòng! .



Theo sau bọn họ đi vào phòng, Mộng không không chút dấu vết nhìn sơ qua căn phòng, lắc đầu.



"Oa! Mau đưa tớ xem, các cậu mua đồ ngon gì" tôi vội vàng mở túi.



"Nước trái cây, đồ ăn vặt, cơm hộp, cháo gạo, nước uống còn có Hamburger, chân giò, đủ cho 1 nhà dùng, tớ ngất, các cậu cho là đi dã ngoại a, cái gì cũng mua a!" .

Trừ cháo gạo cùng nước trái cây, những thứ khác cậu không thể ăn, biết không?" Mộng.



"Không phải chứ, cậu sẽ không để tớ cứ như vậy nhìn các cậu ăn đi! Tớ rất đáng thương! Tớ kháng nghị" .

Trang Đọc Truyện Truyện Teen Hay Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm
Bình Luận Mới Nhất




Truyện Teen Hay Khác
Thiên Thần Của Bóng Đêm - Black Angel

...

Truyện Teen,Công chúa lạnh lùng full

Truyện Teen - Công chúa lạnh lùng Tác giả: Nhung_kut3_...

Truyện Ngẫm,Đọc truyện Ngẫm full

Mở bài: Tui-Một thằng nhóc hay cười và cũng hay nổ...

Sát thủ thiên thần

Truyện Teen,Sát Thủ ... Thiên Thần Full (Tác Giả: lola...

Nocturne-1 kí ức đẹp full

1 kỉ niệm đã khắc sâu mãi trong kí ức, 1 kỉ niệm...

1234...111213»
Thống kê truy cập:
Đang xem: U-ON
Hôm nay: 7 lượt
Tổng cộng: 1048644
Thống kê truy cập:
Đang xem: U-ON
Hôm nay: 7 lượt
Tổng cộng: 1048644